Với bà Nguyễn Thị Thành Thực, Chủ tịch AutoAgri, học để mở rộng tri thức và để trả nghĩa cho nông nghiệp, nuôi dưỡng khát vọng đưa nông sản Việt bước ra thế giới.
.jpg)
Bà Nguyễn Thị Thành Thực, Chủ tịch AutoAgri. Ảnh: ICC
Học để mới lối đi
Bà Nguyễn Thị Thành Thực, Chủ tịch AutoAgri là một người học cả đời. Ở bất kỳ giai đoạn nào bà cũng tìm thấy niềm vui trong việc học điều mới. Có khi là tìm hiểu về công nghệ, có khi là lắng nghe nhân viên trẻ chia sẻ ý tưởng, cũng có khi là tìm cách đưa nông sản Việt vươn ra thị trường quốc tế.
Với bà Thực, học là hành trình không có điểm dừng. Mỗi bài học đều giúp bà tiến gần hơn đến giấc mơ trả nghĩa cho nông nghiệp vì đã cho bà cơ hội thoát nghèo và khởi đầu một sự nghiệp bền vững.
Ít ai biết, tuổi thơ của bà Thực gắn liền với những năm tháng nhiều thiếu thốn. Cha mẹ bà là nhà giáo, người dạy chữ đầu tiên và cũng là người truyền cho bà niềm tin rằng chỉ có tri thức mới giúp con người đổi đời. Thời chiến khiến bà sớm biết đến công việc đồng áng, hiểu sự nhọc nhằn của người nông dân và giá trị của hạt lúa, củ khoai.
Chính nền tảng giản dị ấy hình thành trong bà khát vọng lớn, mong một ngày nông sản Việt được trân trọng và vươn ra thế giới.
Năm 1987, bà Thực làm cán bộ tín dụng ngân hàng. Dù công việc ổn định, bà vẫn day dứt vì mức lương ít ỏi và cảm giác bế tắc của một người trẻ đang sống giữa thời cơ lớn. Bà hiểu rằng chỉ khi dám bước ra khỏi vùng an toàn, con người mới thực sự trưởng thành.
Suy nghĩ ấy trở thành bước ngoặt đưa bà rời khỏi công việc ngân hàng để bước vào thương trường, chọn nông sản làm con đường mưu sinh và cũng là hướng đi trọn đời.
Từ vốn kiến thức tài chính, bà vận dụng cách quản trị rủi ro và tư duy tính toán vào kinh doanh. Thời gian đầu đầy thử thách, song bà kiên định với niềm tin rằng học sẽ mở ra lối đi.
Những năm 1995, khi đến Móng Cái lập nghiệp, bà đối diện với một môi trường phức tạp mà trong chương trình Sâu Sắc 2025 bà từng mô tả là vùng đất “xã hội đen”. Thay vì tìm đường tắt, bà chọn tìm hiểu pháp luật, đọc từng quy định, học từng chính sách để tự bảo vệ mình.
Chính nhờ sự cẩn trọng ấy, năm 1997, bà trở thành người đầu tiên thực hiện hoạt động tạm nhập tái xuất nông sản từ Thái Lan sang Trung Quốc.
Từ bước đi đó, bà không chỉ thoát khỏi cảnh nghèo mà còn nhận ra trách nhiệm với ngành nông nghiệp. Bà thường nói vui rằng mình mang “lời nguyền trả nợ cho nông nghiệp”. Bà biết mình đã nhận từ nông nghiệp quá nhiều ân huệ, nên phần đời còn lại phải dành để trả lại điều gì đó có ý nghĩa.
Xây tổ chức học tập

Tại AutoAgri, học tập được xem là một phần công việc
Tinh thần tự học trở thành sợi chỉ đỏ xuyên suốt cuộc đời bà Nguyễn Thị Thành Thực. Ở tuổi 50, giữa lúc đang điều hành doanh nghiệp, bà vẫn đăng ký học đại học. Khi bạn bè hỏi lý do, bà đáp vui rằng muốn “điếu văn dài thêm một tí”.
Câu nói tưởng như bông đùa lại ẩn chứa một lời hứa với người cha đã khuất, người từng day dứt vì chưa thể lo cho con học đến nơi đến chốn. Với bà, học là cách tiếp nối ước mơ của cha, là minh chứng cho một niềm tin giản dị rằng tri thức luôn là con đường dẫn đến tự do.
Khi bước sang tuổi U60, bà còn khởi nghiệp lần nữa trong lĩnh vực công nghệ. AutoAgri ra đời với khát vọng đưa nông nghiệp Việt tiến gần hơn với chuẩn mực toàn cầu.
Bà tin rằng ẩm thực chính là con đường nhanh nhất để thế giới hiểu về Việt Nam. Mỗi món ăn mang trong mình một phần linh hồn của nông nghiệp, của khí hậu, của truyền thống. Quốc tế hóa ẩm thực Việt, theo bà, cũng là quốc tế hóa nông nghiệp Việt. Bà nhìn thấy ở đó cơ hội để những giá trị bản địa bước ra toàn cầu mà vẫn giữ được bản sắc riêng.
Lúc này, việc học không chỉ ở trường mà còn hiện diện trong từng ngày làm việc. Chủ tịch AutoAgri học từ nhân viên trẻ để hiểu công nghệ, còn họ học từ bà về kinh nghiệm và cách nhìn xa. Sự trao đổi ấy khiến AutoAgri trở thành môi trường học tập liên tục, nơi tri thức là chất keo gắn kết con người.
Bà còn trả lương cho nhân viên để họ dành thời gian học thêm, coi việc học là một phần của công việc. Với bà, doanh nghiệp chỉ thật sự phát triển khi mọi người cùng nhau tiến bộ.
Một trong những thành quả đáng nhớ là dự án số hóa vải thiều, giúp mở ra mùa vụ bội thu nhất trong mười năm. Công nghệ được đưa vào từng công đoạn để truy xuất nguồn gốc, minh bạch thông tin và khẳng định chất lượng nông sản Việt trên thị trường quốc tế. Bà từng nói rằng nếu có sự đồng thuận từ chính phủ và người dân, việc số hóa chỉ cần ba tháng, không cần trăm năm.
Bà mong muốn mỗi sản phẩm nông nghiệp đều có thể kể được câu chuyện của mình, từ vùng đất, con người đến cách canh tác. Với bà, công nghệ không tách khỏi đời sống mà phải là công cụ để tôn vinh văn hóa.
Trong các diễn đàn, Chủ tịch AutoAgri thường nói về “marketing không đồng” cho nông nghiệp, nghĩa là thay vì chi tiền cho quảng cáo, hãy làm tốt các giá trị thật. Chuyển đổi số, thương mại công bằng, chống biến đổi khí hậu, chống lãng phí thực phẩm và bảo đảm an ninh dinh dưỡng là năm trụ cột mà bà xem là nền tảng cho phát triển bền vững. Những giá trị ấy nếu được làm đến nơi đến chốn sẽ là cách quảng bá thuyết phục nhất cho nông sản Việt.
Bà từng đến Sơn Đông (Trung Quốc) tham quan một nhà máy bia và nghe người ta nói rằng ngay cả bùn thải cũng bán được tiền. Câu chuyện ấy khiến bà suy nghĩ mãi. Việt Nam có thiên nhiên ưu đãi, đất đai màu mỡ và hệ sinh thái phong phú. Nếu biết khai thác bền vững, mỗi tấc đất đều có thể sinh ra giá trị. Kinh tế xanh, kinh tế tuần hoàn và du lịch nông nghiệp là những hướng đi mà bà dành nhiều tâm huyết.
Sau nhiều năm gắn bó với nông sản, bà cho biết sẽ dành phần đời còn lại cho nghiên cứu an ninh dinh dưỡng, coi đó là hành trình tiếp nối của lời nguyền trả nợ cho ngành nông nghiệp.
Quỳnh Chi /Nhà Quản Trị